Từ
trước đến nay, những người có khả năng “thấu thị, ngoại cảm, thần giao cách
cảm” (gọi chung là “nhà ngoại cảm”) luôn được dư luận quan tâm bởi lẽ họ có thể
“nhìn” thấy trước sự việc sắp xảy ra một cách chính xác. Với các cơ quan tình
báo và quân đội của nhiều quốc gia, nghiên cứu về khả năng “ngoại cảm” là lĩnh
vực đặc biệt bí mật, trong đó có quân đội Mỹ với một dự án được đặt tên là
“Stargate”…
1.
Ra đời vào năm 1978 tại căn cứ Fort Meade, bang Maryland, Mỹ, dự án Stargate là
tên mã hóa do quân đội Mỹ tiến hành nhằm mục đích nghiên cứu và đánh giá những
người có khả năng “thấu thị, ngoại cảm, thần giao cách cảm” để ứng dụng trong
lĩnh vực quân sự, tình báo. Nó được sự phối hợp chặt chẽ của Cơ quan Tình báo
Quốc phòng Mỹ (DIA), Cơ quan Tình báo Trung ương Mỹ (CIA) và Viện nghiên cứu
quốc tế Stanford (SRI).
Khởi
đầu, Stargate chỉ là một nhóm nhỏ gồm 20 thành viên, phụ trách bởi thiếu tướng
Albert Stubblebine (sau này là chủ tịch Viện Monroe - chuyên nghiên cứu về tâm
linh) và trung úy Frederick Holmes “Skip” Atwater, nổi tiếng với biệt danh “kẻ
săn đầu người” vì Frederick có thể nhận ra những ai là “nhà ngoại cảm”.
Theo
Frederick, trong hơn 6 tỉ người trên trái đất, một số rất ít có khả năng nhìn
vào quá khứ, hiện tại cũng như tương lai. Bộ não của họ là một cái “kho” lưu
trữ thời gian, không gian, nằm ngoài cơ thể, gọi là “matrix” (ma trận). Với
người có khả năng “thấu thị”, họ chỉ cần truy cập vào một “đường tín hiệu” mà
họ muốn, để nó dẫn họ đến “điểm dữ liệu”. Còn với những người bình thường, ký
ức, hiện tại thường hay bị giao thoa với đường tín hiệu nên nó ngăn chặn họ
thấy được những chuyện sắp xảy ra.
Một
trong những người có khả năng này là Ingo Swann, một nghệ sĩ ở New York. Bằng
cách nghe giọng nói của bất kỳ một ai đó, Swann sẽ cho biết người đó hiện đang
ở đâu.
Một
buổi tối, CIA bố trí cho Swann ngồi uống rượu cạnh một hồ bơi. Tiếp theo, họ
cho anh ta nghe giọng nói của một điệp viên qua điện thoại. Vài phút sau, Swann
nói chính xác vị trí của nhân viên này “tại kinh độ X, vĩ độ Y”. Các nhân viên
CIA tham gia thử nghiệm đều hết sức kinh ngạc vì đây chính một căn phòng khách
sạn trên tầng 9 tại Ryah, thủ đô Arab Saudi, nơi điệp viên đang ở.
2.
Tháng 6/1973, Frederick tuyển mộ một cảnh sát đã nghỉ hưu tên là Panner. Theo
Frederick, ông ta có thể dễ dàng “nhìn” thấy một số mục tiêu quân sự quan trọng
của Liên Xô nhưng đáng giá nhất là cơ sở thử nghiệm hạt nhân Semipalatinsk ở
Kazakhstan, mặc dù cả đời Panner chưa hề bước chân ra khỏi bang Alaska lần nào!
Vụ
việc được báo cáo cho CIA. Lập tức, CIA cử một nhóm chuyên gia đến gặp Panner.
Trong cuộc thử nghiệm, Panner mô tả: “Tôi đang ở trên nóc một tòa nhà ba tầng.
Có một cần cẩu khổng lồ trên đầu tôi. Tôi thấy hai bên tòa nhà đều có một đường
sắt. Các cần cẩu đang di chuyển một vật thể lớn. Trong một căn phòng, nhiều
người đang lắp ráp một quả cầu bằng kim loại đường kính 20m, cạnh đó là những
cụm thiết bị bao gồm các thùng chứa khí nén áp suất cao…”.
Hết
sức ấn tượng vì những bức không ảnh do máy bay U2 chụp cơ sở thử nghiệm hạt
nhân Semipalatinsk hoàn toàn giống như những gì mà Panner đã mô tả, nhưng riêng
“căn phòng có nhiều người đang lắp ráp một quả cầu bằng kim loại đường kính
20m” thì CIA không thể kiểm chứng được. Tuy nhiên, qua báo cáo của chương trình
thử nghiệm hạt nhân đặt tại sa mạc bang Nevada, Mỹ, thì những quả cầu đó chính
là một phần trong hệ thống thiết bị làm giàu Uranium.
Không
chỉ dừng lại ở đó, Panner tiếp tục gây ấn tượng với DIA, CIA bằng việc mô tả
chính xác một chiếc tàu ngầm Liên Xô di chuyển qua Thái Bình Dương và đó cũng
là tiền đề để DIA và CIA chính thức thành lập chương trình “Nhìn từ xa” về sau
này.
3.
Kể từ năm 1990 trở đi, dự án Stargate tăng cường mức độ hoạt động, nhất là khi
vụ khủng bố hai tòa tháp đôi ở New York ngày 11/9/2001 được “thấu thị” từ năm
1983. Theo một báo cáo của Stargate, nhà ngoại cảm Paul H.Smith khẳng định đã
thấy xác của một người đàn ông Trung Đông với cái tên nghe như Jarry, Gerard,
hoặc Geralh, định lao máy bay vào Nhà Trắng nhưng thất bại. Không lâu sau đó,
trong một buổi lễ, Paul H.Smith một lần nữa lại lên tiếng đề nghị vinh danh
những hành khách và phi công đã liều mình tìm cách chiếm lại buồng lái máy bay
từ những kẻ khủng bố nên chiếc máy bay không đâm trúng mục tiêu - dù chuyện ấy
chưa hề xảy ra.
Ngày
11/9/2001, tòa tháp đôi Trung tâm thương mại New York bị tấn công khủng bố, tên
không tặc và cũng là người điều khiển chiếc máy bay mang số hiệu 93 là Ziad
Jarrah. Các cuộc điều tra từ hai chiếc hộp đen đã chứng minh Ziad Jarrah cố ý
cho máy bay lao vào Nhà Trắng nhưng nhờ những nỗ lực của một nhóm hành khách và
phi hành đoàn nên chiếc máy bay rơi xuống một cánh đồng gần quận Somerset, bang
Pennsylvania. Cũng chính Paul H.Smith, ngày 15/5/1987 đã “nhìn thấy trước” một
máy bay tiêm kích của Không quân Iraq (lúc này vẫn còn nằm dưới quyền lãnh đạo
của Saddam Hussein), bắn 2 quả tên lửa xuống tàu khu trục USS Stark, Mỹ, khi ấy
đang tuần tra trên vịnh Ba Tư. 2 quả tên lửa xé tan một phần mạn trái tàu, giết
chết 37 thủy thủ và làm bị thương 21 người, xảy ra vào ngày 18/5/1987.
VŨ CAO
(Theo Psychic Warrior